
Hà-nội tôi yêu ngàn năm còn đó
Nước sông Hồng chở những phù sa
Tháp Rùa xưa vẫn yên bình tĩnh lặng
Bóng in nghiêng trong ánh nắng chiều tà
Hà-nội tôi yêu vẫn còn nghèo khó
Bao kiếp người vất vả sớm hôm
Những mái nhà tôn những con hẻm nhỏ
Vẫn che mưa che nắng đón người về
Hà-nội tôi yêu vẫn những bộn bề
Đường mới lát xong lại đào lại xới
Xe cộ ngược xuôi chẳng hàng chẳng lối
Nạn tắc đường nhiều quá hoá quen
Hà-nôi tôi yêu luật chẳng cần xem
Hết "chiến dịch" xong đâu lại vào đấy
Chợ lại xông ra rác đường vứt bậy
Cứ như chưa có luật lệ bao giờ
Hà-nội tôi yêu phố cổ bàn cờ
Nhà thấp nhà cao nhà to nhà nhỏ
Cái thì vôi xanh cái thì sơn đỏ
Vẫn chung tình đứng cạnh mãi bên nhau
Hà-nội tôi yêu có những ngày mưa
Đường hoá thành sông người xe cùng lội
Ông trời cho mưa con người cho tội
Phố xá hàng ngày thành những "phố sông"
Hà-nội tôi yêu ngày mỗi cứ đông
Người từ khắp nơi về tìm cơ hội
Những ngày tết vui những mùa lễ hội
Xe và người chật cứng phố nêm
Hà-nội tôi yêu có những ngày hè
Điện mất nước khan người tràn ra phố
Tìm nơi thoáng hơn để còn cho thở
Nóng thiêu trời "cái mất điện" thiêu thân
Hà-nội tôi yêu cuộc sống bình dân
Chứ không kiêu sang như nhiều người nghĩ
Hà-nội tôi yêu đâu cần hoàn mĩ
Yêu "cái buồn "nhưng rất đỗi thân thương.