thường khi ta ở đỉnh nhìn xuống
nó điêu tàn ,không sinh khí,không biết đi
đó là lúc con người ta bị vùi đạp
giậu không đổ bìm vẫn cứ leo
đáy cuộc đời thường nhiều tầng nhiều lớp
hết đáy này lại đến đáy kia
chỉ khi chán đáy thôi kết cặn
lúc bấy giờ đời mới sang trang
làm đáy chán ta bắt đầu đi tìm đỉnh
đỉnh không gian ,đỉnh ở địa đàng
cứ như thế ta cho đời chìm nổi
đáy với đỉnh ngụp lặn ta bơi
ngoài trời kia gió luôn luôn nổi
đáy với đỉnh bơi dọc cuộc đời