Gợi sóng buồn một chút mong manh
Lòng em vẫn như mặt hồ thu lạnh
Muốn mặt nước có sóng reo dìu dặt
Anh hãy là ngọn gió mát chiêù thu
Để sóng biếc giơ những bàn tay vẫy
Sóng hôn bờ thêm những mê say
Anh là gió em là trăng đầu hạ
Tình đôi ta in bóng trọn trong hồ
Hai con sóng ta chung vào làm một
Sóng hôn bờ một giấc mộng đêm thu
9 nhận xét:
Em thích thế anh sẽ làm con gió.Thổi căng buồm tung cả váy em lên.
Ai bảo anh làm cơn bão tố.Chỉ nhẹ nhàng nó mới chất thơ.
Làm gì chứ làm gió thì quá dễ.Gặp cái gì là anh thổi nó ngay.
Thổi mặt nước đâu có gì to chuyện.Thổi cả hồn anh còn thổi lên mây.
Sóng của anh và của em kết hợp.Chắc kiểu này phải bão cấp 15.
Anh này đúng là thiên lôi con trời vậy.Sóng vừa vừa chỉ thổi mát váy thôi.
Thổi như thế thì anh không bị mệt.Vừa được lâu vừa thơ thẩn giữa trời.
Em này chắc có nhiều kinh nghiệm.Sóng tình trường đến bậc 7 chưa em.
Không kinh nghiệm có mà nạo thai hàng tá.Phải kinh nghiệm em mới là đân chơi.
Đăng nhận xét