sợi tri âm linh cảm
chuyện cũ vá lành mảnh đất đau
chất Việt hồn thiêng sông núi biếc
ngày xuân cánh én cỏ sắc màu
nuôi lớn
giấc mơ mừng hụt
mở toang cánh cửa chân trời
không gian níu kiếp xưa như hiện lại
mộng bên người vẫy gọi tương lai
sợ hãi
gió nào xô giấc ngã
ai nuôi khôn lớn những hình hài
tiếng chân bước vào trong tiềm thức
suy nghĩ xác xơ rạc mùa đông
bến lạnh
nhịp sương buông dấu lặng
chân còn hụt hẫng bước thời gian
mắt cay
sương tỏa hồn manh mún
mỏi mòn rời rã tái tê người
xuân thức
khói cửu trùng chờ đợi
tiễn thu qua để đón xuân tươi
thánh thót nhịp trời ngân theo gió
khuấy động không gian lạnh giếng khơi
cánh én
lời răn thiên cổ
linh hồn tạc vào mây
núi sông vẫn đồng lòng than thở
sóng lại trêu ngươi
nhịp vỗ bờ
4 nhận xét:
sợ hãi
gió nào xô giấc ngã,tuyệt,mê!
bến lạnh
nhịp sương buông dấu lặng
chân còn hụt hẫng bước thời gian,tuyệt,thích!
mắt cay
sương tỏa hồn manh mún
mỏi mòn rời rã tái tê người,hãi,thich!
cánh én
lời răn thiên cổ
linh hồn tạc vào mây,hãi,thích!
Đăng nhận xét