
gió trăng trối trước thềm yêu dậu đổ
những ngón hờ luồn lạng vũng tham lam
sông nghiêng ngó xô tình con nước chảy
sóng bạc lòng người chỉ muốn xa nhau
mây chăn gối góc trời vuông da thịt
mảng sao trôi sông mở cửa muôn trùng
ngày không đáy trăng rơi tàn một nửa
đêm thẹn thùng khuyết nguyệt tận thâm cung
mặt trời khóc mây vờn bay trước mặt
sông điêu tàn gió lọt đầu ngón tay
mây sóng nước đàn sâm cầm rời bến
trả cho nhau mặt trời mọc giật lùi
trong suy nghĩ thấy vầng trăng vọng phụ
nụ hôn cong che dưới rặng tóc mai
môi son phấn gót hồng lê tàn lụi
gà gáy trưa thao thức gió vu vơ
vì ta chán,chán nhau từ dạo ấy
chán từ chân,lên ngực, lại lên đầu
cơm không chín cháo khê ai đem thổi
nuôi giận hờn chia chác trả thù nhau
đêm trăng trối xác linh hồn rửa tội
ngồi trong tù tu luyện kiếp mai sau