hàng me khăn mây
gió đứng dang tay
nắng khom lưng chạy
con đường tha thướt
cây thẳng hai hàng
mỗi sáng khi ra
người đi thong thả
chiều chẳng vội vã
tính thích la cà
ngắm bóng người qua
cửa hàng góc chợ
tiếng rơi vụn vỡ
nâng niu giọt đời
một chút vàng rơi
xốn xang chợt gọi
ai mang bông nắng
rải xuống bóng đường
dấu yêu nhớ thương
say đời vui mãi
2 nhận xét:
gió đứng dang tay
nắng khom lưng chạy,hay,sáng tạo ,thích!
một chút vàng rơi
xốn xang chợt gọi,đẹp ,lãng mạn!
Đăng nhận xét