gấp gáp buổi chiều

ngày mê
thời gian hụt hẫng
cơn nắng rụng trên hè
chút hồn cũ trực chờ lối mộng
mộ phù vân
cuồng mê đỉnh tinh thần
gom năng tháng chôn đời nắng nhạt
mưa dưới phố
đêm phù thủy vỗ bờ
phút hư không chờ đợi
ánh sáng và bóng tối
chảy vào mùa không tuổi
bàn tay hiền lành lầm lũi
vuốt nhẹ khúc hồn đau
người không biết giữ
nghiệt ngã vụt bay kỷ niệm
trở về từ cơn mê
bỏ trôi số phận
trượt ngã thời gian
hạt bụi khô nụ cười nhem nhuốc
bay qua chiều tím
thả tóc mơ hồ
mặt trời đêm sũng mồ hôi
giọt nước mắt lún sâu lòng đất
gấp gáp buổi chiều
hơi thở run đêm lạnh
vực thẳm chân mây

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét