mây đen

 thềm xuân

bâng quơ nắng

bướm vàng đến đậu

biến tấu trước mùa

xuân muộn

hoa đinh hương

kỷ niệm mười bảy

miền tuệ giác

cổ tích sông

trăm con sóng thở

trăng vỏ trấu xanh ngắt một nhành thơ

tháng tư

tình ngọt lịm

nhốt chiều vào khoảng nhớ

khặc khoải ký ức lên ngôi

mây đen 

ngọn gió trở mình

mắc đời giãi nắng cơn mê

tình còn dang dở

 xuôi dòng mộng

chim về rừng cũ

cỏ cây ngát hương

đời còn yêu

mộng mọc sao nhiều

thẩn thơ hồn chiều tư lự

hoa dung

buồn phơ phất

vũ trụ vẽ dường cong

viếng mộ thời gian

yêu trong khép nép

nước mắt vây quanh mặt trời

lũng đoạn yêu

tình còn dang dở

cánh chim đại ngàn

suối vắng

mắt mỏi

 nỗi cô đơn

vô ơn khoái lạc

nụ cười của mắt

héo hắt thiên đường gầy

mây trắng

nhận diện thời gian

tha phương nước mắt

bập bùng hoàng hôn

rối tung bọt bể

thơ đắng vô cùng

chim bay

ngày không đến

tay buông

mắt mỏi bóng đè

người đi tương lại bỏ lại

do dự  sống

nhọc nhằn sông


đắng

 những giới hạn

yêu thương từ chối

cuộc hành trình thời gian

ký ức thiên đường ngái ngủ

đời sũng nước

gió ngoài trời ấp ủ

nhớ ai khản đặc tiếng kinh chiều

đi qua thương nhớ

ngả rẽ thời gian

đêm nhìn trời cô đơn hiện rõ

ô cửa sổ

đời một con thuyền

trôi giữa bao  điều dằn vặt

đắng ngắt ước mơ

nỗi buồn bám chặt

nghiệt ngã tận cùng

vô thức

vực thời gian

lạc mê

 chiều mùa đông

thơ sầu phố vắng

bóng với người im lặng

ngọn gió cay nồng

mảnh thời gian

tục bước giang hồ

chênh vênh chiều lạnh

người đi xa

hoang mạc nỗi buồn 

ngày rụng tháng năm tơi tả

từ giã hoàng hôn

những dư vị phố

tim thương

mộ ven đường nghiêng ngả

chiều lạc mê



nét vẽ

trăng lạnh

đêm im phắc

giấc mơ giật mình

khúc dân ca

cánh cò bay lả

mây trôi lời của gió

vĩnh cửu bầu trời

nét vẽ

bông hồng đầu năm

bướm hoang rung rinh đôi cánh

hoa xuyên tuyết

ngắm chim về tổ

giọt thời gian

hư hao trăng vàng

mùa hoang tưởng

 lời chim vọng

thanh âm xao xuyến

xoay vần núi sông

nắng biếc

biển hong mưa

thật thà lòng mở

cơn mê rũ buồn năm tháng

nghiệt ngã thời gian

khuyết tật nỗi buồn

trầm luân nụ cười tơi tả

kiếp vay

mùa hoang tưởng bất ngờ

ngọn thời gian ngóng chờ miên mải

một tuần không em 

nỗi buồn trong mặt

leng keng chiều

mưa nhạt thời gian


đêm mùa đông

 chiều vấp ngã

xê dịch cơn mê

bơ vơ ký ức

chân trời vắng

đâu là cõi thực

nửa tỉnh nửa mê

đời không vị

lập duy ý nghĩ

nắng nằm nghiêng

đêm mùa đông

khản đục bầu trời

trong veo câm nín

vá víu đời

thảng thốt âm u

vươn dài

 vệt nắng chiều

bình yên nỗi nhớ

rượu nghiêng cơn gió mùa thu

thời gian từng dòng dang dở

xuân cảnh

mùi da thịt sống

những khát khao thăm thẳm

ngày lại ngày

nâng niu bàn tay

lời tiên đoán

vết rạn

cong vênh ánh nắng

nghĩa địa trói mặt trời

chiều buồn ưu phiền ma mị

gió tương lai

thế kỷ hồn phơ phất

bóng vươn dài

đêm ngồi trước mộ

 người về

ngày có vui không

lãng đãng mây bay nghìn năm trước

con mắt nằm co

bốn mươi năm cách biệt

đêm ngồi trước mộ hình

đường phố cũ

cây sấu già sùi đụn

rỗng không khoảng trống thời gian

giọt lệ thần kinh khô khốc

có vui không

thói đời nham nhở

những đỉnh núi

mặt trời hóa đá

tháng năm 

thảng thốt vỡ òa

người không tên

 chiều biếng nhác

lạc lõng hoang mang

cánh chim muộn màng lo sợ

nắng cuối ngày

hoàng hôn tróc lở

không còn gì để giữ

nỗi niềm mang đi

hỏi cuộc đời

cằn khô ý nghĩ căm ghét ước mơ

ký ức nhạt

tên còn không biết

thấm mệt bước chân người

trở về tuổi thơ

tường vi nở muộn

chỉ còn ảo giác

người không tên

đêm trở về

 trở về đêm

cỏ úa xây lăng mộ

thần tượng cơn mê

quá khứ

dĩ vãng chất đầy

cô đơn mời gọi

từng giọt mực thảnh thơi

đêm trở về

mùa đông đen

đốt dần năm tháng

buồn quan san

trơ vơ gỗ đá

mộng mị dư thừa

cơn mưa thù hận

rượu mê hoa

trăng vãi

 chiều xanh

dõi mê hồn lạc

thiên đàng địa ngục trần gian

nhớ thương nhuộm màu ai oán

bàn tay vô cùng

vô tâm thượng quả

bọt thời gian trắng xóa

lau sạch ước mơ

tiếng chim xanh

mỹ miều ý nhạc

xuân chiếm mọi lòng

nhom nhem hành khất

lãng tử mù

mỹ nhân

nốt nhạc đa tình

trăng vãi

nắng giãi hoang thành

 chiều hẹn gió

phía mưa bay

một vùng kỷ niệm

tóc bạc

bộ ngực say

nhìn qua dĩ vãng

tim trôi 

giấc mơ yếu đuối

tuyệt sắc giai nhân mộng sang hè

nụ cười nhớ sống trong thao thức

hy vọng chiều xuân

nắng giãi hoang thành

chuông chùa rung cõi xưa cổ thụ

ngày yếu đuối

hồn rụng

trăng vay

cổ thụ buồn

 gió lạnh

đời va bóng tối

nỗi buồn khôn nguôi

mây trên cao

trăng luồn mặt đất

thần kinh cõi người

vuông tròn

mộng mị giấc khuya

u mê gió bóng đè xuân lạc

ngửa cổ gọi thơ

làm giọng người khác

mùa đông

tháng năm nứt nẻ

vung tay vá trời

cổ thụ buồn

tuyệt vọng khơi

tượng đá buồn

 ngày chểt

đêm khăn tang

nỗi buồn duỗi thẳng

mái phố cong cô độc con đường

mây trắng bay góc trời mòn mỏi

chiều vào thu

âm dương lối cũ

cổ đại mộ bia

một thoáng nguyệt hồ

không đề gió lú

cây hoa hồng 

tả tơi xác lá

ngày và xưa

tượng đá buồn

lệ nhỏ


đi hết bơ vơ

thơ có rượu

ham vui nuối tiếc

hư vong thơm nguồn gió khơi

trang điểm cành sầu tỉnh giấc

điểm mặt người đau

núi sông lòng rỗng

xuân thu trầy xược nắng qua đầu

còng hạnh phúc

hội người tri kỷ

cung tiễn thời gian chọn kiếp mưa

lỗ chỗ sao đêm ngàn sóng vỗ

khai thị

cười cợt bông đùa

cơn mưa ngợp thở

đi hết bơ vơ 

trăng nhớ

bọt thời gian

nham thạch

 mưa suông

tháng tư bia mộ

người nhớ người sầu chín ngả sông

gió điên đêm sương ảo não

sông quanh

kỷ niệm võ vàng

đêm vọng nồng khúc nhớ

tiếng mõ

tình sầu một thuở

mộ phần trăng thần thoại bước ra

cội nguồn cô đơn mưa tầm tã

nham thạch

nhân danh cuộc đời

trần gian ai oán

khúc tình mơ

chuông kêu

 rừng chiều

bàn tay vuốt mắt

lấm lem mặt trời

đưa tiễn

nát nhàu trí óc

hoàng hôn người nối nhau đi

khắc khổ tu hành kẻ ác

chợ buồn

chiều chịu tang

sương mù nửa đời hoang vắng

đói 

tan nát bơ vơ

nhớ thương chiều muộn

một mình

triệu mùa đông

chễm chệ chuông kêu cầu nguyện


giấc lạnh

 tình sầu

nụ hôn theo gió

đêm về nhốt nắng tương tư

thì thầm giọt đêm mời gọi

mơ không tới

hom hem hạnh phúc

gió rung hạt đậu trên cành

lạnh ngắt kiêu sa ngoảnh mặt

tuổi lăm mươi

đốt cháy tro bay

lưu đày dấu tích

sượng sùng sầu dâng kỷ niệm

nhặt thời gian

ác tính nỗi buồn

cội nguồn cô đơn huyền sử

ảo dị đêm

trần gian ai oán

giấc lạnh 

sông thề

cuộc đấu hết giờ

chiều không em

mặt trời trái bóng

lăn xa phía chân trời

thẻ đỏ

khung thành bắn phá

cuộc đấu hết giờ

trước mặt và sau lưng

biển rỗng

nút thắt thời gian

vái lạy mênh mông

chân tường sụp đổ

đếm tuổi

hun hút cõi người

vết thương trầm mặc

lẳng lặng buồn vui

cám dỗ


gió lạnh

 chiều lặng yên

thu buồn nắng xế

mỏng manh kiếp làm người

mê cuồng

khởi sự hồn hoang

nụ cười giỡn nắng

đào huyệt giấc mơ

cơn mưa buồn ngoài bể

bóng đổ gầy lên mặt trời sa

gió lạnh

chiều thơ ngơ ngác

đêm mượn thêm người

vùng cỏ non

ngâm tình mới lớn

 thời gian nhuốm màu tóc nhuộm

âm u đời

rong rêu

mưa khuya

đêm nghe gió hú

bên lề cuộc đời

thấp thoáng buồn vui

quỹ đạo yêu

văn chương say khướt

dùng dằng đá mỏi

tín hiệu thơ

khốn khó trăng mờ

mê lạc

chiều đại dương

cằn khô suy nghĩ

phù du cái nhìn tâm hư

ngày đi hoang

tháng năm đánh mất

vách tường câm

trầm tư cõi vắng

oan khiên lệ ướt đêm già


hoa gao đỏ

 đêm quyến rũ

thấu thị thời gian

chung riêng lặng thầm quạnh quẽ

trăng qua trời

mịt mù kỷ niệm

giọt nước mắt vỡ đôi

cáo phó

đồng sàng dị mộng

đầu tư thế gian

lỗi mùa hò hẹn

hoa gạo đỏ

chiều mặt trời rơi

ngã nhào bóng tối

đêm lay giấc

kỷ niệm lên đồi

đê mê khao khát

tháng bảy

mưa bay đầu ngõ

vũng nhớ mênh mông

kiệt sức bàn tay

bình minh chết hành trình tù ngục

khoảng trống

bóng đè lên ngực

va đập có và không

góc khuất trong nhau

ứ đọng ngày trong tháng

tình yêu tự chảy

nỗi nhớ đi tìm

chiều góa bụa

đêm mê khao khát

một dải linh hồn

lửa thiêng

 góc nhớ

thầm lặng giọt đêm

sóng sánh trăng ngoài thềm ngưỡng mộ

hoa tình ái

vô danh mạch ngầm

rượu ấm trời xanh vái lạy

trái mơ xanh

chực vỡ thật thà mỏng mảnh

chiều tịch thôn

nhân đôi nỗi nhớ

thế kỷ nôn nao sóng thuở nào

lửa thiêng

bộn bề kỷ niệm

chiều trọ nóc hoàng hôn

bay

chiều làm thơ

đi bộ vào quá khứ

tương lai con chữ

hư vô bóng đè

ngưỡng vọng tàn phai giọt lệ

trăng quá khứ

xanh đỏ sắc màu

tình rơi đồng dao người lớn

người đi mua thơ

thuở sống làm người lang chạ

hát rong

gửi con người

cái nhớ lên cơn nỗi buồn khờ khạo

run rẩy mưa

thì thầm miền ngơ ngác

đêm xanh mùa hạ

 nắng bay


giấc mơ non

 đánh thức thời gian

mỏng manh kiếp người trần tục

viên đạn ngược chiều

thơ đặc quánh muôn nơi

giấc mơ non

thần linh yêu quái

khủng hoảng trí tuệ loài người

đời một mình

ngu ngơ trống rỗng

giọt đêm

giấc mơ thêm mệt

nhập đồng quá khứ thối rữa tương lai

đời chát đắng tọa thiền giữa chợ

lẳng lặng tràn đầy

hào sảng thịt da

mưa lọt bình minh

 kỷ niệm cũ

ngồi bán mùa đông

cô đơn dự cảm

chuông nhà thờ

lời hò hẹn mùa thu

gió khoác mùa đông giá

thơ cho biển

con đường tình yêu

mưa dài xa lắc

hợp rồi tan

lượng mỏng như cỏ

không giấu được mình

trôi

viết cho ngày thế

mưa lọt bình minh


rong chơi

đêm chiêm bao

trăng treo mặt nước

thì thầm nhu mì

thức suốt đêm

gõ cửa sinh tồn

khép trang quá khứ

mộng 

tháp tùng ký ức

trọn đời người điên

rong chơi

bốn mùa đi đếm

bóng say vô cùng

chiều qua ngõ 

nỗi buồn bâng quơ

kiếp người chợt tỉnh

 tiếng em

viễn phương chiều mơ mộng

dư vị hoàng hôn trong mắt

gió mùa thu

viễn khơi

thâu đêm miệng ai cười

mảnh trăng đính nỗi buồn ảo ảnh

bướm xuân

chim về rừng cũ

giấc mơ liêu trai

dã thảo xuân

bóng đêm dồn mặt nước

nhịp thở riêng nỗi đau chiêm bao

đêm đen

ngồi xem cuộc đời đi hết

mùa xuân dài

chim mang khế ước

giấc mộng trôi kỷ niệm ngoan hiền

sầu viễn xứ kiếp người chợt tỉnh

trăng về núi

hỏa diệm
yêu


bến thời gian

 bơ vơ

bình yên nỗi nhớ

cánh thời gian

phấn bụi cuộc đời

ảo ảnh đêm

liên hoan duyên kiếp

dày vò

cơn mơ cười vỡ trận

vô tình bỏ dở cuộc chia ly

gặp

đắp kín nỗi đau

hành tinh là giọt lệ

bến thời gian

mây xanh di động

bờ kỷ niệm dịu dàng

chiều vất vưởng

lỡ hẹn tương lai


đốt lửa

đêm xuống

người đi tìm mặt

thiền phụ vần thơ

ngày giông bão

thị thành xa lạ

mây đen vẩn đục bầu trời

cõi chết trăng đu mặt biển

thế kỷ điên

tình yêu mạnh hơn cái chết

vết cào rạch mặt thời gian

trăng lạnh lẽo mặt trời thiền định

xuân tình

hồn hoang đi trọ

đời mưa gió

bó gọn tương lai

đốt lửa

nước trong

màu thời gian

âm u nắng vàng 

úa tàn năm tháng

ảo giác thực và hư

nỗi quan hoài

định hình trí nhớ

mưa ướt lòng từ cõi bao la

chiều lạc dấu chim

ngậm ngùi bịn rịn

tri ngộ hợp tan lá thu vàng

nước trong

lênh đênh thơ hiền triết

núi hư hao gió biển nghẹn ngào

nhớ thương như làn mây ảo

trên dòng lữ thứ

bồng bềnh tình gọi tên

đốt cháy chiều mộng mị

 chiều lên núi

đợi mưa ngoài cửa

vệt trắng đen

gói sầu

lời chuông nguyện

ngậm ngùi núi chết

hẹn mà quyên

mưa 

bóng đè lên mộng

thạch thảo ngoan hiền

vá víu nỗi buồn thiên hạ

say thơ

vết dầu loang

cô liêu năm tháng

mở toang âm dương

đốt cháy chiều mộng mị

rộng cửa thiên đàng

xoay lưng

đêm sờ sững

tâm hồn cầu hôn

đắm duối trăng sao

sóng cồn mặt bể

phố đông người

van xin đài các

quyền uy nhan sắc đời dại khờ

thủy triều

đêm xoay lưng

xâm thực thời gian nụ cười tẩm độc

bàu thơ phố nhạc đêm không lời

nước ngọt

trần gian kiếp sống

nhá nhem chiều hoàng hôn

pho tượng

ngồi im chỗ đông người

 



mưa rào đại lộ

 hoa nở

xuân cài trên áo

màu thời gian đục trôi

nắng ở trên cao 

mưa rào đại lộ

thương nhau ý nghĩ ngang chiều

từ độ ấy

úa tàn mùa hoang dại

ngủ ngoan trời sắp sang thu

nước mắt

chếnh choáng giọt tình uống cạn

nỗi niềm riêng thao thức

gọi đêm

nắng trong mây

 đêm trắng

thập lục nỗi buồn

thơ ngây mắt buồn dâng mộ

nắng trong mây

dở dang ý nghĩ

chiều khô trời rực thiều quang

thai nghén ước mơ

thương yêu nắng bạc màu

chiều tịch thôn khu mộ

giấc mộng thiên đàng núi nhớ

yêu ai

bơ vơ cuối ngày nghiêng chao dặm nhớ

đêm không gió

rưng rưng rượu tràn ly

núi nghiêng sầu tương ngộ

hoang sơ kiếp buồn

nỗi buồn dị mộng

 mưa cuối đời

lệ rơi lấp tuổi

gian nan đắng cay

đêm xuân

thần tiên vô cánh

u mê lời thề

suối cạn

mộng thiên đường

bóng dài lê thê

dấu yêu trầm tích

không tưởng

vết nhớ tìm nhau

thất tình nỗi buồn dị mộng

giọt vô cùng

khúc ca phạm thái

lang thang miền quê

phố vắng đợi chờ

 nhạc vinh quang

sóng ngầm thầm tặng

thụ phấn thời gian dâng hiến

đường đời lê thê

rạng buồn thức dậy

đêm sương trắng ước mơ

núi nghiêng

thế kỷ rộn ràng

giấc mơ mềm như lụa

hồ im lặng

đêm đen quá khổ

tình em để lại niềm đau

bịn rịn tuổi thơ

nỗi buồn lõa thể

đêm nghiêng phố vắng đợi chờ

tình nhân

lối mòn ngưỡng cửa

đêm đợi chờ

sống giữa cuộc đời

 chiều đi mãi

hoang vu hoàng hôn

gốc trăng bến nhớ xa mù

sầu lên tiếng nỗi buồn chực ngã

đi tìm nhau

buổi chiều ngộ độc

thành phố vắng

chết lặng ước mơ

đời không mới

ý nghĩ mòn trí tuệ

nhớ thương chỉ làm thêm đau

đời là diễn viên lầm lỗi

sống giữa đời

mưa sao chổi

muốn làm người điên

giấc mơ đen

chiều

mơ lạc thời gian 

ngơ ngác cánh chim tìm bạn

cõi âm

mặt trời trắng toát

ngày qua cái chết âm thầm

giấc mơ đen

bóng đè mảnh mộng

hoàng hôn nước mắt đỏ ngầu

đời gặp được bao lần nữa

chiếc lá vàng

nỗi buồn ẩn giấu

cầu vồng cong nhịp thời gian

tuổi thơ 

trôi cùng dĩ vãng

yêu thương lỗi mùa

giọt nước mắt

nỗi buồn bia mộ

thạch nhũ thời gian

chiều nuôi thơ

nỗi buồn phơ phất

hoàng hôn một dải

loang tím không người

mắt xa xôi

hoa cười gió lạnh

tình thu vơi đứt cuộc rong chơi

tiếng cười tiễn nhau lần cuối

gió thời gian

thạch nhũ phai mờ

cõi vô cùng bài kinh ái mộ

cô đơn đời mấy kiếp tả tơi

một tiếng em

dư âm hương vị

ảo tưởng trăng viễn khơi

kỷ niệm lạnh vương màn tối

xoay tròn ý nghĩ

nắng đông rơi


thơ chùng ý nghĩ

 đời buồn

vần thơ không bến đỗ

gió lạnh chiều hôm

đường vào mơ

tình duyên mang nợ

ngày xưa không giống bây giờ

đánh thức mùa đông

buồn đi muôn nẻo

trả cho em nỗi buồn năm tháng

chủ nhật bình yên

thơ chùng ý nghĩ

lãng mạn bình minh

mặt trời hình trái tim

mùa đông 

vườn hồn tĩnh mịch

ý nghĩ lên bờ

hoa sen trắng

chiều nhạt

bấu chặt thời gian

yêu thương còm cõi

hoa nhan sắc

nỗi hờn chim nhạn

ý nghí vuông

lăn lóc bụi bờ

võ vàng kỷ niệm

lập trình

ám ảnh lo âu

thời gian mâu thuẫn

mong manh

nắng thu tàn

đêm mặc kệ

hoa sen trắng

vết sẹo thời gian 

độc lập vui buồn

nhát cứa

 

thất vọng mặt trời

vết xước thời gian

nỗi buồn cào rách

mùa đông ngồi
cửa trơn tru gió ngoài

khủng hoảng sống

nắng mùa thu đen

ước mơ hò hẹn

ký hiệu không thường lãng mạn giải lao

hạnh phúc già cô đơn vấy máu 

gió

ngộ độc thời gian

vu vơ hoài niệm

đêm chong cánh diều tím biếc

nhầm

nằm vạ tháng giêng

thất vọng mặt trời

mưa rơi tầm tã

đời thả trôi

chạm

 sang sông

tản mạn vui buồn

trăng khuya duyên lỡ

sen tàn

nợ đời không trả

vườn xưa 

chiều đổ dài

nỗi nhớ vươn vai

sóng vỗ hai hàng nước mắt

ký ức rách

đêm mơ hồ nhặt

nhọc nhằn năm tháng bánh xe lăn

chạm

đời bỏ trống

đêm buồn thiếu phụ

ký ức rơi 

vỡ vụn nhau rồi

chuông rung

 chập chờn sống

giẫm bừa số phận

nghe phiền muộn gọi tên

chiều vàng thu

lửng lơ khói mù

giấc quên người ngồi đúng chỗ

điệu mưa

chuông rung nhà thờ

dửng dưng nỗi niềm bày tỏ

hôn mê

con tim ngồi thiền

vạt nắng trũng mưa nghiêng dao động

số phận gọi tên

thu sang bà tiên ác

lời nguyền rắn độc

chia nhau nỗi buồn

đi qua chiến tranh

 đốt thời gian

cháy lẹm cuộc đời

cổ kiềng bước chân đi lạc

vùng ánh sáng

từng lô ảo ảnh

chiều sa trời dột giấc mơ đen

nỗi niềm buồn rơi thánh thót

kiếp cổ kiềng

gánh đời rất nặng

giọt bình minh vỡ đôi

lục bát

đi qua chiến tranh

nỗi sầu gieo hạn

cơn gột rửa vô hình

tĩnh lặng không gian

giấc đêm 

thời gian chết


chia nhau chờ đợi

phố dài 

chiều nghiêng

cành thơ mơ màng

bướm hoang tìm đậu

chập chờn hoàng hôn

vui buồn ngơ ngác

bụi vàng thêm trong gió heo may

tháng năm xa

chia nhau chờ đợi

vẩn vơ ầu ơ thương nhớ

gỡ một làn mây

cô đơn vàng úa

hoa trắng tình yêu bể rộng sông dài

phố buồn

rượu xuân

mưa đêm vay