tóc mềm gió đông
bến bờ xa vọng
con đường cong
thẳng miền suy nghĩ
im lìm tình ảo vần thơ
đêm xuống đáy
sương bay lạnh lẽo
úp mặt cõi vô thường
một đời đau
mộng mị giấc mơ
bầm tím hoàng hôn ngoài cửa
tôi đi tìm tôi
muộn màng sám hối
tóc mềm gió đông
bến bờ xa vọng
con đường cong
thẳng miền suy nghĩ
im lìm tình ảo vần thơ
đêm xuống đáy
sương bay lạnh lẽo
úp mặt cõi vô thường
một đời đau
mộng mị giấc mơ
bầm tím hoàng hôn ngoài cửa
tôi đi tìm tôi
muộn màng sám hối
đánh lừa ý nghĩ
giọt mồ hôi chung
tan chảy cuộc đời
bước thân quen
trăng xuôi ngã bến
linh hồn rửa tội mùa quên
nhặt thời gian
thơ vui
bốn mùa không hiểu
giọt lệ đêm quằn quại trần gian
duyên muộn
lẳng lặng chơi vơi
xa vời bến đỗ
nắng đêm rằm
vô hình yên lặng
gió thổi hồn vi vu
sông đêm
thời gian lộng lẫy
đời vào thu
nửa đêm chớm lạnh
bến tạc sương mù
mây bay
hoàng hôn men bờ vực
nỗi buồn nửa kiếp
trạng sinh
tình chết giữa mùa trăng cũ
hoa thiếu nữ
đêm nhập mộng nụ cười
ngậm ngùi cố hương mong đợi
bãi cỏ xanh
khung hồn nhỏ dại
chiều đông chuông rụng cõi xưa
bụi cuốn mây bay viễn xứ
hoa rung
giấc mơ thiếu nữ
thời gian hoang vu
trái đất quay
nỗi buồn hiền dịu
nhạc mưa nắng rụng đôi bờ
thời gian vĩnh cửu
nắng non mưa cũ nảy mầm
khua mòn linh hồn trắng xóa
tuổi hai mươi
ngoại tình tư tưởng
khúc hát vọng tàn tro
ngoái nhìn mùa đông ở lại
khoảnh khắc
giấc ngủ trên phố
nỗi đau đèn đỏ
đêm không đề
đời tựa vần thơ
rỗng không mặt bể
mỏng manh run rẩy
gió luồn mây
thì thầm tiếng thu rụng lá
buồn không nẻo
mờ nhạt tiêu dao
khắc khoải bóng trăng đêm cũ
sống thực cùng mơ
gió cắn sông trôi vạn nẻo
cám dỗ
bâng quơ im lặng
đêm gột rửa trái tim sầu
người dưng
trăng khuya mộ khóc
cài đặt nỗi buồn
à ơi trôi dạt
sông trôi mịt mùng
chuông chùa
mây xanh cùng gió
rỗng chiều thu không
đi tìm giây phút bồi hồi
hạt mưa tiềm thức giữa mùa nhớ thương
viển vông sống
viển vông yêu
tôi đi tìm tôi giữa đời
bóng lang thang
ẩn giấu trốn tìm
chều ngủ trên tay
lăn lóc nụ cười
nỗi buồn ăn vạ
nắng ướp
linh hồn bày biện
ảo mộng lớn từng ngày
mắt thiên đường
dòng xô tháng bảy
chiều vụng lung lay
tuổi già
quanh năm tuyết phủ
bóng hao gầy
nắng chiều tróc vỏ
lay động cánh rừng
góa bụa chim ca
chấp chới nụ cười buồn bã
linh hồn tối
trống rỗng ngày dài
đầu thai mây bay xích đạo
nhạc đắng
ý nghĩ đổ nhào
thời gian lăn lóc
buồn trôi
ngược dòng nước
xa xăm thuyền ai
buổi chiều cũ
thơ mọc rêu
mùa gió
chia tay tình bạn
mây bỏ miền
như dòng sông
ngã ba khờ khaọ
hè vui nhịp thở đầu tên
cuống yêu những chiều gió cuối
tỉnh thức
cánh đồng im lặng
mưa ru mặt trời
say chưa từng
chênh vênh ngàn dặm
linh giác
uống rượu bằng tim
phù vân ánh sáng
khoảnh khắc
hồn phiêu linh
bóng chiều vô cảm
yêu một đời
ngàn xưa không nhớ
cười làm chi
sóng đen
người hết là người
trôi mãi
dư vang ánh sáng
mây chở gió
mộng vun đầy
ngọc ngà tuổi xanh ngàn dặm
đêm uống rượu
lem nhem sống
điên rồ xác thân
mắt buồn
mưa rơi ký ức
kỷ niệm làn mây
bờ nước cũ
mùa trần gian hội tụ
tình hoài nặng nhọc
vũ trụ quay trời đất mênh mông
vẳng gót lãng du mùa xuân tiếc
một tiếng khóc mơ
gió lay hồn mở
lau nước mắt
giang hồ lưu lạc
duyên thầm mối nợ trần gian
xuân chết mịt mùng ân ái
đi bên chiêm bao
trăm năm hiu quạnh
diễn kịch cuộc đời
gió từ thiên cổ
nửa kiếp giang hồ nước mắt khô
thanh sắc
nỗi buồn thủy mặc
đung đưa nẻo hồn mang về
cuộc đời đi
mắt buồn ở lại
một tiếng em nhập mộng buổi trưa
vết nhám
khói kinh thành
chiều sao rụng
mảnh tình cũ
hao mòn chiêm bao
thế giới nghiêng
bỏ trăng cho gió
cỏ cây dậy thì
ca dao
thơ lạc dòng
nỗi niềm hè thu
mộng
hư vô vĩnh viễn
mưa buồn buổi trưa
kỷ niệm đầu
tượng vỡ
nhạt thếch vui cười cũ mới mây bay
gót chân
sợi mùa thu
một mình đếm tuổi
chuỗi hoàng hôn xanh úa nơi vui
thơ năm tháng vỡ òa rong ruổi
nắng cũ
con đường quen
ổ gà thế kỷ
tháng tư hạnh phúc không đề
ảo ảnh trôi chìm nước mắt
đường hẹn
người quen
mưa mùa trắng rỗ
ấm lạnh bờ mê
hoài tố bài ca sát thát
cơn bão vuông
nối dài lịch sử
hờn dỗi nào hay cánh bướm lặng thầm
hợp tan
giấc mộng mong manh đêm mờ mịt
tình lỡ duyên mê mải trông ai
gió cuốn
phiến u hoài
một phút ngừng say
đọa màu âm phủ
chết nửa vời
lạnh lùng thơ
sáng tối
nỗi nhớ tựa lưng
hả hê ánh sáng
kẻ mù lòa
hé mắt mùa đông
thương đời để nhớ
sắc không
bờ mê bồng bềnh
giật mình trong tưởng
đêm tàn
trăng nhà bên
quanh co trầm ngải
thuốc đắng
rượu cong môi
thắp đuốc đi tìm
văn chương bám bụi
ngập ngừng cảm xúc
gió thổi áo bay
nét thu cong
cầu vồng mắc võng
mùa yêu bày biện linh hồn
tuổi hai mươi
chạy xô ra bển
lo toan thế kỷ bay vèo
lúc chết
cúi hôn lòng đất
vái lạy mênh mông
đời côn trùng
thụ
thai ánh sáng
đông buông
lạnh lẽo vô cùng
đêm sầu bốn mặt
chút dư vang
mong manh tà gió
men tàn vị nhớ xa xôi
tuyết phủ
chiêm bao gối mộng
chao nghiêng khoảng trời
con đường xưa
buổi chiều rêu lở
mây xuống núi
hương thầm chờ ai
nỗi buồn xuân tái
mò mẫm vòng quay
thao thức thanh âm tuôn chảy
hạnh phúc
nếm mòn tuổi trẻ
mộng du một khoảng trời xanh
chiều không đáy
tiếng chuông đắc đạo
vui buồn hỏa thiêu
thơ phố
tình đau khổ
đêm dính chặt linh hồn
đời không mơ
níu hơi thở cũ
thai nghén nỗi buồn
thầm lặng mặt trời nổi sóng
đời ngu ngơ
tình nhân nho nhỏ
tiếng yêu gọi thầm
ăn mày
chập chờn vất vả
lạc loài tương lai
lòng ngoại ô
mơ hồ trăng thức
đêm
thuyền côi cút bờ
hú tìm mặt trời
chiều mê hoặc
gió lạnh trăm năm
trăng nước hoen màu
tháng năm đãi cát
lá nhớ
con mắt tử thi
biển trời không đáy
cái nhìn sau lưng
hợp tan tri ngộ
gió thu vàng
làm cơn bão nhớ
thì thụp bờ quên
kiếp trần ai
uống rượu thời gian
mặt trời rực lửa
nhịp sông
vết thương không lành
đáy mắt
thăm thẳm mưa bay
cuộc đời ngờ vực
bùn trơn hun hút bờ tre
rượu đắng
nỗi buồn cong queo
phóng luôn tầm mắt
ngày hẹp
dòng sông bỏ dở
nhánh đông buồn
bờ ảo giác
lênh đênh sông dài
lạc dấu chim
năm canh đưa tiễn
mỗi mình cõi quên
lệ khô
mặt trời đỏ
run rẩy mùa thu chín
trên đỉnh buồn
chênh vênh hồn không thể
tình không tuổi
trái tim chưa già
cô đơn trốn vào bóng tối
nỗi buồn bồ hóng bám đen
sông gầy quấn quanh phố cũ
thắt nút câu thơ
nốt trầm một thuở
tàn tro sinh nhật mùa thu
tiếng chùa gõ chuông trống vắng
tháng ba
ngoái nhìn mùa đông
ngoại tình kỷ niệm
khúc đêm tiếng sóng giao mùa
tuổi hai mươi
vết thời gian cháy
nỗi nhớ ùa vào
thiên di mỏi cánh
người không đến
kỷ nệm dài bóng đổ
gió đưa lời mưa ngắt quãng buồn vui
quay cuồng trời đất
nghiệp ủ tai ương
dòng nước thắp
nghiêng nụ cười hụt hẫng
nhặt lá vàng
buồn lạnh đôi tay
mượn hơi ấm nhau chút đời hiu quạnh
tình rẽ ngang trái đất đoạn sau
đêm nhập mộng
lối cũ êm sầu
va đập không gian
cảm thương nhan sắc
tình cho đi một nửa
ngườ mê đắm
thu biết làm thơ
hò hẹn nụ thương yếu đuối
đượm buồn
thần linh thiên cổ
giọt cô đơn
chiều vay
mối tình câm
lửa thầm năm tháng
sông núi xa xôi
giấc mơ ngồi lại giữa đời
trời ướt
mồ hôi tháng tư
trăng nằm ngoài cỏ
nới rộng hoàng hôn
hồn trinh nữ
buổi chiều câm
tình muộn
đêm thẳng
trăng đau đớn
mơ hồ trên cao
ai đi tu
nỗi buồn phụng hiến
một chút thân quen
chiêm bao nhỏ lệ
đêm không sao
gõ cửa tồn sinh ánh sáng
đi qua mộng
hương say gió táp
gói trọn bình minh
một chút thơ vay
nụ cười tuyết lở
đời buồn trần thế
mênh mông khói trắng mù bay
thấp thỏm yêu thương
nụ cười trống trải
người còn đi mãi
thế kỷ câm
tuổi thơ thức dậy
giấc mơ cánh chim bỏ bầy
thiên đường
vết thương không đáy
nụ cười liêu trai
nắng ấm
chỉ còn cơn mưa lần cuối
bọt lưu đầy
những linh hồn oan
ngập ngừng bất tận
nắng thơm
giọt thì thầm
bâng quơ khoảng vắng
linh hồn mệt
giòn tan nước mắt
bận rộn lo toan
trốn yêu
thơ chọn người
ăn mày cõi tạm
cột số bên đường
cát trắng mảnh gương
chuyến tàu đời
giấc mơ đi lạc
mây tang
mặt trời xuống núi
gió đại ngàn
tháng giêng
ngập ngừng phố huyện
nhớ như điên
thơ cháy
thiếu thừa hò hẹn
thơ thẩn mùa thu
dáng non buồn
cháy lụi thời gian ngập ngừng dang dở
bụi mịt mờ
mênh mông bến nhớ
phiêu bồng tuổi thơ
rơi thẳng đứng
trời buồn tiễn biệt
nứt vỡ mùa đông
yêu nửa vời
vàng thu nhả khói
cành khuya khắc khoải mong chờ
rỗng tim
héo hắt gió
đêm không mộng
khối buồn trên tay
hoa xương rồng nở
nét mặt thời gian nắng tái tê
khứu giác
bụi đường tội tệ
trăng viễn xứ bỏ quê
thánh hóa
nhiễm độc thời gian
nụ cười phản trắc
thơ viết cho người
ác cảm sinh sôi
trở về thế gian
tương tư hiện tại
cửa khuya buồn
lạc những
gió mưa
thu rót mật
hơi thở đất
nỗi buồn xanh xao
trốn về phía hoàng hôn
mặt trời cuồng hoang dã
con đường quen
ổ gà thập kỷ
tình cũ mèm mòn vẹt thời gian
nón mây
mùa thu trắng
đêm không đề
nguyệt hồ chờ đợi
đăm chiêu tư lự vô hồn
ngày rỗng
giọt mồ hôi
rượu bay tà áo
nắng run
mặt trời vẫy tay chào
tương tư môi người
tít mù cao thấp
sầu đong ảo thực bàn chân
phố quê người
đêm già thêm tuổi
tường vi mùi vị ngàn năm
gió thu sang
trăng đắm
nắng vàng xuống cỏ
mây trắng qua trời non
hoàng hôn mấy mùa mòn mỏi
năm tháng đi
vết đời cũ mới
tháng tư giọt phù sa
hóa thạch cổ đại bia mộ
tình lỡ
khoảng không vũ trụ
trí nhớ chạm nhau lạnh giá
ngã một quãng đời
hóa thạch yêu
dậy thì làm tổ
thế kỷ mơ hao khuyết thơ gầy
khúc ru chiều không nẻo
mặn mà thức giấc
muối trắng đại dương
buổi sáng mùa đông
nỗi buồn dị mộng
chiều bẻ đôi
ngoại ô tháng giêng
mặt trời chạm đáy
vùi dập hả hê
mênh mông bất tận
rỗng ngực cuộc đời
nước mắt rơi
sẹo
miền trăm năm
nụ cười
lỗ thủng
hong cho hồn khô
vẫy chào nỗi nhớ
kiếp xưa
ru người trần thế
hụt hẫng chiều bồng bềnh trôi nổi
mùa đông
ấm ức vỉa hè
giấc mơ hoàng tử
trượt đích
lang thang
lạc loài chóng mặt
nỗi buồn bất tử
bóng thánh nhân
thời gian mặc áo
tình rơi
chú mèo đi học
mùa thu tương tư trò đùa
vỡ ánh sáng
đời chìm bể khổ
cơn mưa cạn nỗi đau
khát vọng bàn chân qua phố
lệch đêm
ngu ngơ người đứng tuổi
cơn mê khù khờ
leo thang
chiều giăng ngơ ngác
tháng năm mệt mỏi
nỗi nhớ đời
vết thương
ngày trở về
tình ươm nụ
quán trọ lạnh cơn mưa
phố cũ dấu chân tan vỡ
đi qua mùa đông
thác cam ly đổ
hoàng hôn buồn lê thê
mắc nợ
mênh mông ngơ ngác
bước giữa đời
lạc trôi quá khứ
lòng hoang
nỗi buồn ngọn lửa
nắng nghiêng
ngơ ngác từng dây
mặt trời hóa nhện
hè nóng nực
đau buồn tỉnh thức
đêm trông chờ ánh bình minh
phía con người
hơi ấm lẻ loi
nụ cười phẫn nộ
thời gian trôi
cuộc đời hấp hối
nghĩa trang
nỗi buồn thành phố
còn nguyên mùa dang dở
đàn bà em
tháng ba mùa hạ
dịu ngọt bên đời chút nắng khô
mây thức
khoảnh khắc tuổi thơ
đời lạc mẹ
nỗi đau quay quắt đi về
thời gian già
nụ cười góa bụa
chiều loang
từng cuộc chia ly
vẽ buồn hơi thở
người đi
bóng tối đang về
mặt trời đêm
loang ý nghĩ
ru nhau mộng mị
buồm em mây sắc cầu vồng
giọt lặng im
ngã tư chờ đợi
mùa chết
đêm đà lạt
gió lay
tóc bạc
đáy huyệt
yêu không tiếc
hờn dỗi
chiều đi
chợ tình si
cánh buồm trắng
nỗi buồn què quặt
chiều thu yêu chết nửa vời
buồn đêm đông
mùa say trăng cũ
thoát hình
mộng vọt cánh bay
dấu chân giọt lệ
nhạc bay
thơ gãy cánh
biết đến thu nào
thơ cố hương
xuân qua
duyên bén lửa
tình tang điệu nhạc tơi bời
phút mơ màng
trăng siêu thoát
đêm thu
vẩn vơ dòng nghĩ
bút thần khai bẽn lẽn buồn ru
chiều đóng cửa
cơn mưa vô hồn
ngọn lục bình xuôi
cánh bướm
bầy chim sẻ
biển rộng sông dài
nụ cười bật rễ
chiều sinh sôi
trượt dài hơi thở
nụ hôn vuốt mắt linh hồn
trí nhớ
buồn vui gãy đổ
đời không ước mơ
bóng tối dư thừa
vụng tính cuộc đời thua lỗ
phủ kín nhân gian
người khốn khổ
kỷ niệm soi giương
bâng khuâng mùa hoa học trò
lá thư cho em
trên ngọn tình sầu
ngã tư thần thoại
cuồng ca lênh đênh
nhớ tung bọt sóng
tiếc
thương người
đêm mãn cuộc chơi
vô ngôn ánh sáng
phố vui
chật chội con đường
bỏ trốn
men mùa hạ
mặt trời ngủ quên
mộng mị yêu đương đắm đuối
tháng năm nằm vạ
lộc giao thừa
tỉnh say thất vọng
rơi tình
gửi ngày hôm qua
ngoan cố