nếp sông nhàu

góc khuất
khoảng trời riêng
giấu kín thời gian
một mình uống cạn
vá đời
tình không như mộng
đê mê khao khát qua nhanh
manh chiếu rách
tình chia hai mảnh
mây đen phủ kín hai đầu
từ biệt dòng sông
lỡ duyên nắng biếc
cay đắng sầu đong bão dông lửa lòng
nếp sông nhàu
sóng làm sao vá được
ruột gan khô hạn ánh trăng vay
lời từ biệt
người bước sang sông
xin đừng tiếc bầu trời vụn vỡ
giận
một đóa hoa thơm
mùi hương quyến rũ
đêm thần kinh giật mình
ngày nhân thế
hành khất cuộc đời
khờ dại vu vơ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét