chợt nhòa tên gọi

gối mộng
thắp lên từng ánh nguyệt
đêm về bày biện linh hồn
sao chẳng thắm cho đắm tình trăng biếc
hơi thở đêm
cô độc mùa lá rụng
đốt lửa sao băng
biển mơ mộng vô cùng
vùng ánh sáng trở nên trầm mặc
hồn xuân
níu thời gian bền chặt
bóng tối hao gầy đêm khuya chợt vắng 
nhớ người
giấc mộng trong đêm gợn sóng
bóng tối chợt nhòa tên gọi
nỗi cô đơn đầy tay
đời rụng nắng mùa xuân vội vã
trầm hương tóc gió
ánh mắt thở dài
rêu phong ký ức đậu trên ngọn cỏ
đêm
bóng ở ngoài chân mây
mênh mông gió gọi tình hoang vắng
ưu phiền dòng sông
ngậm ngùi phù sa chở nặng
cơn mưa gọi nguồn




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét