lòng nghiêng sóng

đêm u sầu
đổ vỡ không gian
những nguyên lành trở nên rất ngắn
chiều không đáy
đêm không trăng
những vui buồn đậm nhạt
đố kị nhìn vào mắt nhau
giẫm đạp lên nhau nụ cười ngặt nghẽo
ngã tư mưa
oang oang chiến sự
gian giảo bóng đêm buồn thêm nỗi nhớ
đánh mất cuộc đời
vàng rơi trên cỏ
như tia chớp
cứu vớt thời gian
hắt hơi thừa một sải
thiên hạ cười đau lúc tiếng mưa rơi
góc xưa bia mộ
cơn ác mộng thở dài
mười ngón tay sợ hãi
mồ côi son phấn
đêm tình vắt ngang sông
sương lạnh một mình
lòng riêng biền biệt
trung thành đau khổ
nước mắt đen



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét