nấm mồ

hoa bay
mười phương trần tục
nắng thơ ngây
rụng trắng tháng ngày
chiều mộng cuối
chiếc bóng lẻ loi
khóc xa xôi nỗi buồn vời vợi
vườn ươm nứt toác mảnh trăng ngày
nấm mộ đen
viễn trình mơ ước
quằn quại làn khói đêm dài
hương thiêng lối mòn bờ mộng
hờn dỗi thời gian
cạnh tranh hoang vắng
thoáng nhận ra trái tim bồi hội
nắng ban mai
giũ tung làn bụi
vùng vằng ngọn gió đơn côi
đếm tuổi thời gian
vội vàng năm tháng
khóa nấm mồ
phủ làn sương mỏng
cơn hờn tủi cuối đời
sắc không

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét