co ro

sợi đêm
rơi vào khoảng trống
khoảng cách là vũng tối im lìm
cơn mưa thời gian
khúc giao thoa trầy xược
hạnh phúc đứng trên vờ vực thẳm hoang mang
ngày và đêm
thành phố rên kẽo kẹt
co ro vui buồn
khúc nhạc không tên
trắng suy nghĩ
nỗi cô đơn ngủ gật
đêm thần kinh
tâm thức giật mình
che đậy bóng tối
khổ đau man dại
mưa tẩm ướt không gian
mặt trời lên
đêm trở về với biển
những vui buồn rách rưới
trăng sáng ban ngày


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét