có những lúc
mở ngăn kéo lục tìm quá khứ
quá khứ chạy đi chơi chưa về
ngồi buồn chờ đợi
có những lúc buồn
chạy vào mở kho ký ức
trong kho mọt rỗng
mối xông
có những lúc giật mình
đánh động tiềm thức
tiềm thức vặn mình
dụi mắt ngó nghiêng
hỏi
có gì
rồi gục đầu ngủ tiếp.
có những lúc buồn
nhìn bóng
hỏi vấn đáp cuộc đời
bóng cười:
chàng hâm tột độ
5 nhận xét:
thơ của ông nhẹ như hơi thở,nói ra thơ ,thở ra văn rồi đó.
nó không còn gọi là làm thơ nữa mà chẩy thơ.
thơ đến độ không cần gò vần luật ,không biết mình đang làm ra thơ.
riêng bài này xếp vào dạng đẳng cấp nói như thơ.
bài này là suy nghĩ chạy ra trên nền của thơ.bái nể!
Đăng nhận xét