đếm thời gian
ngọt ngào trăng mộng
im lìm le lói tim đau
ru mộng
dòng sông trôi về biển
giữ lại dấu yêu nước mắt đong đầy
chảy ngược thời gian
nắng phai chiều nhạt
tình trên đỉnh trơ vơ
bông tuyết trong tim trắng mãi
mơ một chiều mưa
yêu thương ngủ trên đồi
kỷ niệm dâng đầy bão tố
chiều tơ vương
lòng chùng hơi thở
rơi nhẹ chơi vơi tiếng dương cầm
vẽ mình trong gương
thấy đời là bóng tối
những đường cong dốc thẳng
cõi trần ai
đêm
cơn mơ không tỉnh
biến dạng không gian
lạc thần ánh sáng
hư không những cánh bay vô hình



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét