không gian quay

giới hạn của ngày
không phải 12 giờ đêm
mà giấc mơ
chưa đi ngủ
gà đã gáy và mặt trời chưa trở dậy
trăng cũng vội vàng lay động vòm cây

giới hạn của ngày
là những đổi thay
cái đã mất và cái chưa được nhận
suy nghĩ từ đâu thốc về tim phổi
cái ban đầu lật úp bàn tay

gới hạn của ngày
là vô hạn của người
trên cao tít
một vực sâu thăm thẳm

loãng vào bầu trời
không gian say

 

6 nhận xét:

Nặc danh nói...

ông bắt đầu viết thơ kiểu chữ Phạn,đọc và luận cứ phải méo hết cả mồm.

Nặc danh nói...

bao giờ người viết cũng chỉ hiểu một nửa,lúc bấy giờ thơ mới động kinh thiên.

Nặc danh nói...

giới hạn của ngày
không phải 12 giờ đêm
mà giấc mơ
chưa đi ngủ,không hiểu sao ông lại nghĩ ra điều này

Nặc danh nói...

cái đầu tôi ba pha chập làm một,nên thơ làm nó phải có mùi điên điên.

Nặc danh nói...

người làm phải điên cho người tỉnh đọc,như thế mới gọi là phục vụ cuộc chơi.

Nặc danh nói...

thơ điên là thơ kiểu con kiến ,thơ đi ra rồi lại bò vào.

Đăng nhận xét