lật úp thời gian

cân thời gian
thấy lòng nặng trĩu
chiếc lá cuối mùa
đêm thức
gió rụng mặt trời
lời ru cái đẹp
thơ mới
tĩnh vật nỗi buồn
đi dọc câu thơ gủi hồn vào đá
ngơ ngác
nỗi niềm than thở
vò nát cơn mưa
tàu tốc hành
vui nửa câu thơ
bùng lên rồi tắt
chiều mòn vẹt
mây trắng bước ngang
hoàng hôn nhão nhoét
lật úp thời gian
bàn tay gõ cửa
trái tim thừa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét