trồng thơ

có những lúc muốn cuộc đời tĩnh lặng
chặt  thời gian cho cây đứng giữa trời
rồi sắp xếp định phương hướng lại
chuyển đất trời cho lá mọc cành vươn

để có chốn không gian đời thật rộng
đem cho đi, vứt hết rác ra đường
không gian trống tha hồ ta vùng vẫy
xếp từng hàng,từng hàng dàn hợp ca

để cho thơ cứ tự nhiên chảy ra
ta khơi nó cho chảy tuôn mọi hướng
cứ như thế ta lấy sô ta đựng
mang thơ ra trút vào bể góc nhà

có bể thơ có khác gì nuôi cá
gặp trời mưa là cá lại hoan ca

           

3 nhận xét:

Nặc danh nói...

chuyển đất trời cho lá mọc cành vươn,ý tưởng thời gian là cái cây,hay,thích!

Nặc danh nói...

để có chốn không gian trời thật rộng
đem cho đi, vứt hết rác ra đường,ông chơi kiểu nhà không đường phố trống à ,vui!

Nặc danh nói...

cứ như thế ta lấy sô ta đựng
mang thơ ra trút vào bể góc nhà,thơ mà cứ như nước mưa ấy nhỉ ,thích!

Đăng nhận xét