chảy nhựa đường
bôi trơn da thịt
mồ hôi quện bụi màu hổ phách
không gian khô
và mặt trời cáu gắt
những nồi cơm điện bật nắp sôi
nắng Hà nội khác nắng Sài Gòn
đã cho là không kịp rửa mặt
đã quí là níu bước chân
đã một lần là sợ mãi
nắng Hà Nội của những người bươn chải,
khét mùi thời gian
mắt nhòa oi bức
ấy vậy
khi xa thì nhớ
khi gần thì ghê
mùa đông về nhớ mùa hè đầy nắng
cái nắng
cân bằng..tình quê
nhớ về..
Hà Nội
8 nhận xét:
những nồi cơm điện bật nắp sôi,một câu thơ bùng nổ,hay!
khét mùi thời gian,mắt nhòa oi bức,ý tứ mới lạ ,choáng!
đã một lần là sợ mãi,đúng vậy.
những cái nắng chảy nhựa đường,bôi trơn da thịt,quá chính xác và mới lạ.
không gian khô ,và mặt trời cáu gắt,tuyệt chiêu!
thơ ông không còn gì để nói ,miễn chê.
thơ của ông nó cứ tưng tửng,rồi ráo hoảnh theo kiểu gây hề.
bài thơ nội dung cực sáng tạo ,bất ngờ.
Đăng nhận xét