hồn phất phơ ngoài hè
ước gì giống chú ve
bóng hè kêu thỏa thích
hồn thơ luôn có tật
ngủ gật chẳng giật mình
những giây phút thần kinh
chập chờn cơn gió thổi
trần gian quen bóng tối
sớm khuya cảnh nồng nàn
giũ hồn con tim gọi
mây chạy tràn nắng chan
thơ chung không ai khóc
từ bi chốn thiên đàng
cúi lạy tay mời mọc
nghĩa địa đời bão giông
thương mùa tuyết trắng bay
tiếc tuổi xuân trăng ngài
cố làm vui sợi tóc
thắp tháng ngày trên vai
gói vần thơ trao tay
ôm ngày tháng năm dài
3 nhận xét:
hồn thơ luôn có tật
ngủ gật chẳng giật mình,hài,vãi!
giũ hồn con tim gọi
mây chạy tràn nắng chan,hãi ,mê!
cúi lạy tay mời mọc
nghĩa địa đời bão giông,choáng!
Đăng nhận xét