Chẳng

Thu đến
Em về phai nhạt nắng
Để lại lòng ta cỏ úa vàng
Nhựa sống trong ta đâu đã cạn
Đâm chồi nảy lộc ngóng xuân sang

Cuộc đời cho ta nhiều hỷ niệm
Hỷ niệm nào mà chẳng nên thơ
Cuộc đời cho ta nhiều nhung nhớ
Nhung nhớ gì cũng chẳng bằng thơ


                                                                 

13 nhận xét:

Nặc danh nói...

Cuộc đời cho ta nhiều kỷ niệm.Kỷ niệm nào cũng cỏ úa vàng.

Nặc danh nói...

Thu đến thì ta đi nhặt rác.Nhặt lá vàng và chân đá ống bơ.

Nặc danh nói...

Đông đến cho ta chôn kỷ niệm.Thu về ta đào kỷ niệm lên.

Nặc danh nói...

Đời cho ta nhiều kỷ niệm.Thành một kho chất chật cửa nhà.

Nặc danh nói...

Thu về cho cây rơi nhiều lá.Thu về ta cũng đá tình đi.

Nặc danh nói...

Thu về, cây buồn cây cởi áo.Em về đứng đó, có cởi không?

Nặc danh nói...

Nhựa sống trong ta đâu đã cạn.Gặp tình là dính chặt hơn keo.

Nặc danh nói...

Nhựa sống của ông như nước lã.Con tình uống vào chẳng say gì.

Nặc danh nói...

Nhựa sống của ông được mấy lít.Có bằng can rượu của tôi không.

Nặc danh nói...

Ông mà yêu thơ,tình sẽ bỏ.Bởi vì ông chỉ có một quả tim.

Phỗng nói...

Ông muốn yêu nhiều phải phẫu thuật.Chia tim của ông làm nhiều ngăn.

Nặc danh nói...

Ngăn tình ông rót thêm ít máu.Để những con tình phải tranh nhau.

Nặc danh nói...

Thu về tốt nhất ông nên ngủ.Đỡ nhớ,đỡ thương,đỡ giày vò.

Đăng nhận xét