Thằng bé

Ta cứ thích mãi là thằng bé
Được đánh bi,bắt cua cá đầu bờ
Lấy cỏ gà chọi bay đầu giặc
Nhảy xuống hồ té nước dìm chơi.

Ngày còn bé sao mà vui đến thế
Thích lang thang,vụng trộm với bạn bè
Cứ đến lớp chỉ mong chờ được nghỉ
Hết giờ học là chạy biến tìm nơi.

Là thằng bé thích hơn là con bé
Hết tắm truồng lại lội ruộng,leo cây
Chỗ tìm đến là góc vườn bờ bụi.
Những chỗ chơi chẳng có một ai ngờ.

Rồi giặc Mỹ đem tàu bay đến ném
Đốt khói đồng rủ cho đạn bom rơi
Nhặt những mảnh đuya ra tên lửa
Đốt sáng lên reo ca hát tối trời.

Thế mà đã xa thời con trẻ
Đến thời phải làm bố,làm cha
Lại quát mắng,lại gõ đầu lũ trẻ
Hỏi làm sao lũ trẻ không ghét ta?

            ( T.Văn )

5 nhận xét:

Nặc danh nói...

Cuộc đời nó cứ luẩn quẩn kiểu vậy.Mình thì nghịch nhưng bắt con mình ngoan.

Nặc danh nói...

Ngày xưa nhờ có đi sơ tán.Nên tâm hồn phơi phới đồng quê.

Nặc danh nói...

Tuổi trẻ mà không có đồng có ruộng,không vụng trộm thì thật đáng chê.

Nặc danh nói...

Càng nghịch lắm,tâm hồn càng đầy ắp.để sau này thấy là những giấc mơ.

Nặc danh nói...

được làm bố là không bao giờ còn trẻ.Muốn là trẻ,xin hãy đơi kiếp sau.

Đăng nhận xét