Tự kỷ

Khi anh buồn
Màn đêm không còn nữa
Mặt trời lên
Ác quỷ bỗng hiện lên
Khi anh buồn
Trái tim luôn đóng cửa
Bóng hoàng hôn
Là buổi sáng vườn hồn
Trong đêm tối
Anh lục tìm kỷ niệm
Lắng không gian
Gọi nhịp đập tâm giao
Anh cứ thế
Cứ sống thầm lặng lẽ
Lấy đêm dài
Vui giấc mộng chiêm bao
Cứ đến sáng
Bình minh người trở dậy
Anh lại buồn
Lại ngồi ngóng đêm rơi.

   ( N. Lập )

8 nhận xét:

Nặc danh nói...

Ông này bị ma nó làm sao.Lấy sáng làm đêm,tối làm ngày.

Nặc danh nói...

Ông này chắc không họ nhà người.Mà họ của ông,họ nhà Dơi.

Nặc danh nói...

Chẳng là dơi mà họ nhà ma.

Nặc danh nói...

Mặt trời lên,ác quỷ sẽ hiện lên.Mặt trời xuống ,tiên ma sẽ xuất hiện.

Nặc danh nói...

Tình với ma là tình câm,tình điếc.Tình của ông nên tiếc làm gì.

Nặc danh nói...

Tình của ông sống trong bóng đêm.Nên không cần có hình có bóng.

Nặc danh nói...

Đêm rơi xuống thắp sáng bừng vườn mộng.Tình của ông như vở kịch buổi đêm.

Nặc danh nói...

Ông này đã luyện Hàm mô công của Tây độc.Làm mọi thứ chổng ngược,chổng mông.

Đăng nhận xét