như con nhện giăng tơ
giăng kín cả màn hình trước mặt
chờ suy nghĩ rơi vào
vây bắt
giết thịt ,vặt lông.
người làm thơ
không cần chờ cảm xúc
chờ đến bao giờ
đến mùa thu hay răng long, tóc bạc
mà làm thơ phải là... một nhu cầu
như ô xy và nước uống
nói ra thơ
nghĩ ra thơ
ngủ ra thơ
và thức lại càng ra thơ
thơ như màng nhện chăng ngoài cửa.
người làm thơ
cũng như người câu cá
cứ phao nhấp nháy là giật
cả nhỏ lẫn to
giật tất.
người làm thơ
cũng như người cất vó tôm
có hôm cất toàn sỏi
đời buồn
buồn chăm chỉ
6 nhận xét:
chờ suy nghĩ rơi vào
vây bắt
giết thịt ,vặt lông.đúng vậy ,làm thơ kiểu ăn vã.
chờ đến bao giờ
đến mùa thu hay răng long, tóc bạc,vui ,quậy!
thơ như màng nhện chăng ngoài cửa.đẹp,nghệ thuật!
cứ phao nhấp nháy là giật
cả nhỏ lẫn to
giật tất.câu cá hay đi săn ...đều vậy
cũng như người cất vó tôm
có hôm cất toàn sỏi,gọi là tai nạn ..nghề nghiệp.
buồn chăm chỉ.vui,từ...mới!
Đăng nhận xét