Vương vương thoang thoảng khói sương mờ
Đường đi lên dốc đời mộng mị
Tay duỗi theo lòng bóng đỉnh mơ
Người mây trong gió trời một núi
Mộ Dung tiên cảnh chốn thanh lòng
Đi trong sương trắng đời hư thực
Rải cánh hoa lòng sương tuyết bay
Mênh mang trên núi sầu vạn tuổi
Nhặt đóa hoa lòng kiếp thảnh thơi
Trời như hấp hối đường tơ nhẹ
Chạnh bóng sương soi nhẹ kiếp người.
6 nhận xét:
Đường đi lên dốc đời mộng mị
Tay duỗi theo lòng bóng đỉnh mơ,câu thơ hay với đối ý,đối từ rất đẹp!
Ý nghĩ qua đầu mấy đường tơ
Vương vương thoang thoảng khói sương mờ,đúng,đẹp như những đường ..tơ.
Người mây trong gió trời một núi,đẹp kiểu đỉnh...mây.
Đi trong sương trắng đời hư thực
Rải cánh hoa lòng sương tuyết bay,choáng của choáng ,ngưỡng!
Trời như hấp hối đường tơ nhẹ
Chạnh bóng sương soi nhẹ kiếp người.đắt ở từ ..hấp hối và...chạnh,vui!
một bài thơ thuộc dạng ...thần sầu!nể!
Đăng nhận xét