gió thở

bức tường trắng
bóng đêm nhòa lạnh
câu hỏi ngày xưa mãi mãi vẫn còn
gió sông núi niệm câu thần chú
nước mắt cong
đêm làm ra ánh sáng
hạnh phúc bên ngoài giọt nước đắng cay
nghiệt ngã tận cùng mặt trời cô độc
run r
ẩy hoàng hôn ngã bước
chim mọc cánh
nụ cười thời cuộc
những bông hoa không bao giờ chết
tĩnh lặng dòng sông
chiến tranh mùa đông mải miết
cười một tiếng
chìm chìm hồn rộng
thơ dâng âm điệu vang xa
giữa đời chiều sa lệ ứa
gói mặt trời
lắc lư thuyền rộng
ánh trăng ảo tưởng đâm vào trí não
ý niệm tan ra
gió thở
trăng lộ hình người

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét