Gió cuộc đời bão táp mưa sa
Đầu đội trời gốc già bám chặt
Đứng lặng im chịu trận giữa trời
Ngày bão về cấp gió mười ba
Thông đứng đó mắt nhìn ra biển
Tóc tung bay phần phật kiên cường
Có ngày trời toàn mây xám phủ
Phủ nỗi buồn như chiếc nhọt ung
Có ngày trời xanh như mặt biển
Thông vẫn yên bình lặng giữa trời
Làm cây thông gốc đâm thẳng xuống đất
Đầu ngửng thẳng đâm phía trời cao
Mặc bão tố hay cuồng phòng phẫn nộ
Vẫn một mình như thể quên đi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét