mảnh vỡ âm

Ngồi một chỗ nghe tiếng rơi vụn vỡ
Tiếng gà mê gáy lúc buổi trưa
Tiếng xao xác chim kêu giọng lạ
Tiếng còi xe chợt loé trên đường

Tiếng bát vỡ bên nhà hàng xóm
Tiếng gọi trẻ về ăn cơm trưa
Tiếng đồng nát rao trong ngõ hẻm
Tiếng chân còn ai trong trưa nay

Những mảnh vỡ bản giao hưởng rời rạc
Của trưa về thành phố nơi tôi
Buồn như thế nhưng yên bình là thế
Một nét tình dòng âm nên thơ

       

9 nhận xét:

Nặc danh nói...

Có những thú rất chi là bình dị.Nhưng qua rồi ta mới thấy nhớ nó ghê.

Nặc danh nói...

Con người hay mơ và nuối tiếc.Còn hiện tại lại rất vô thúc cơ.

Nặc danh nói...

Suốt ngày nhìn tương lai và quá khứ .nên có bao giờ thấy đẹp và sướng đâu.

Nặc danh nói...

Hằng ngày sống,là sống trong hiện tại.Cứ hiện tại mà chăm chút mà nhìn.

Nặc danh nói...

Từng giây sống ,không bao giờ trở lại.Nên người khôn,phải cảm lấy từng giây.

Nặc danh nói...

Tôi hay thích ,nằm nghe âm thanh vỡ,mỗi buổi sáng ,không phải làm việc chi,

Nặc danh nói...

Nằm trong chăn,nghe mà không phải dậy.đó là kiểu nghe âm nhạc rất mê li.

Nặc danh nói...

trong một ngày chỉ có đêm và trưa là nghe âm thanh phê nhất.âm thanh xung quanh chứ không phải nhạc loa.

Nặc danh nói...

Âm thanh vỡ ,tôi nhặt lấy keo 502 tôi gắn.treo trên tường nhìn mà cảm nghe.

Đăng nhận xét