ngồi cửa

nỗi nhớ
màu nắng tươi
chiều xa vời vợi
hoàng hôn cười
em là nắng
áo thời gian mây trắng
vu vơ
một cánh diều than thở
chợt nát nụ cười
bồi hồi xa xôi
bão tố
cuộn sóng lòng nức nở
cỏ mềm
nụ hôn ảo mộng đêm khuya
đưa quá khứ về bên ngôi mộ nhỏ

em là ngọn gió
chợt đi về
một thoáng u mê
nỗi nhớ rót vào hơi thở
tình yêu cất cánh
chiều nhung nhớ
nắng thẫn thờ ngồi cửa
hoàng hôn

   

4 nhận xét:

Nặc danh nói...

em là nắng
áo thời gian mây trắng,thích!

Nặc danh nói...

chợt nát nụ cười
bồi hồi xa xôi,tuyệt,nát..nụ cười ,choáng!

Nặc danh nói...

nỗi nhớ rót vào hơi thở,hay,lạ!

Nặc danh nói...

chiều nhung nhớ
nắng thẫn thờ ngồi cửa
hoàng hôn,hài,thích!

Đăng nhận xét