trăng rơi bên cửa sổ
gió thu xơ xác
tình nhân mặt ủ rũ
ánh trăng ăn mòn da thịt
khô héo nét tươi
tan tác hình hài quá khứ
tâm tình im phím tơ ngà
lênh đênh tháng ngày trở gió
lận đận trái tim non
phân rẽ dòng đời đôi ngả
nắng bão bùng
mưa ngập úng
suy tư sót lại đêm tàn
thời gian khô như tàu lá
cạn kiệt nghĩ suy và mơ tưởng
bụi phù du giữa cõi ngục tù
lẽo đẽo trên vai
kĩu kịt bên đời sáng tối
gánh nặng cuộc đời
những vần thơ mệt mỏi
mùa thu già trước mặt soi gương
ước mơ là bóng hình vô vọng
ôm ngày
gối lên năm tháng
say
miên mải.
( Vạn Giả )
4 nhận xét:
ánh trăng ăn mòn da thịt
khô héo nét tươi
tan tác hình hài quá khứ,hài hãi ,hay!
thời gian khô như tàu lá
cạn kiệt nghĩ suy và mơ tưởng,hay,lạ ,phá cách!
gánh nặng cuộc đời
những vần thơ mệt mỏi,khoái ,bất ngờ!
ôm ngày
gối lên năm tháng
say
miên mải.
hay,hãi!
Đăng nhận xét