ba mùa lá úa

kiếp người thơ
lênh đênh bốn mùa gió
đau từ hơi thở
vỡ trong bóng ngày
nhớ thiên thai
tìm cuộc đời say
nuôi dĩ vãng bằng thơ đẫm lệ
rón rén bước chân
thoi thóp cuộc cờ
ấp ủ ba mùa lá úa
lặng lẽ yêu
rơi rớt mùa tâm sự
giọt lệ đứng giữa ngã ba
cửa vào chiêm bao
dắt người về quá khứ
vườn tâm sự cỏ rêu nhạt nhòa
trăng soi màu xanh
thiên đường vọng các
cao vút làn mây tình tự
đổi cuộc vui
xoay bước nhịp đời
tung hê những gì cao cả
ngập ngừng sống
vui buồn trĩu bông

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét