thế kỷ qua đầu

chiều tật nguyền
mặt trời lăn xuống dốc
kẽ nứt thời gian
nỗi buồn thế kỷ
vết kim đâm giọt lệ vỡ tan tành
chông chênh gió
giữa chừng câu hỏi
nghìn năm vạn nước xa xôi
đêm buồn úp mặt vào bóng tối
cô độc hoàng hôn
tháng tư nhát cứa
lời hẹn ước lập lờ
ngã tư đêm
dậy thì ánh sáng
trăng trút bỏ áo xiêm
giấc mơ tròn
căng vồng vòm ngực
cổ kính váy áo xuân thì
khuyết nỗi buồn
hoan lạc bóng đêm
rỗng không ngày tháng
đêm trăng
thế kỷ qua đầu

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét