sông đi

tha hương trăng lạnh gió du dương
hồn ngả nghiêng theo nhịp nghê thường
một đời phấn hương đôi gò má
tay mềm nà nuột gái quê hương
gió héo
vết thương
hồn vấp ngã
chân đèo mộng mị tháng năm say
ngả nghiêng trời đất cơn mê muội
đàn say cháy nhạc giác quan lười
sụp đổ
chuyện cô dâu áo cưới
tình mười năm
nặng trĩu tháng ngày
từ nay mặt nước hồ quăng lưới
bèo dạt mây trôi hết ngóng đời

say gió
yêu phút giây âm hưởng
vui sống yên đời tuổi trẻ thơ
nổi hứng
vẫy vùng cơn gió tận
giăng buồm
xòe quạt cưỡi mênh mông
vỡ suy nghĩ
mỏng manh làn điệu
đời say
ai giúp cũng không vừa
tiễn ngọc
lệ đổ hàng mi
bụi ngấm
thiên thai
hồn thi sĩ
nát vụn nụ cười
sông đi




3 nhận xét:

Nặc danh nói...

một đời phấn hương đôi gò má
tay mềm nà nuột gái quê hương,hay,thích!

Nặc danh nói...

ngả nghiêng trời đất cơn mê muội
đàn say cháy nhạc giác quan lười
tuyệt ,thích!

Nặc danh nói...

giăng buồm
xòe quạt cưỡi mênh mông,thích,hay!

Đăng nhận xét