rượu

trăng bạc
trung niên màu tóc
tháng năm dắt người
gập ghềnh phù dung xào xạc
rượi chát
hắt bụi niềm vui
cơn mơ chập chờn bướm trắng
tha thẩn cuộc đời
lạnh lùng mùa đông phẳng lặng
rượu đắng
nụ cười trẻ dại
phảng phất cỏ hoa
gió xốp nâng làn mây trắng
bập bềnh đêm
mênh mông chao đảo
trăng lu hoa dại sóng lên bờ
hơi thở nặng
bãi bờ xơ xác gió
nắm bắt vô cùng lay động bình minh
đất nở ánh trăng rơi nhẹ
nhìn vào mênh mông
đời là khoảng trống
bóng đổ nghiêng
dửng dưng quanh mình
rượu cạn
vui buồn vô minh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét