Ta có thêm ngày nữa để yêu thương!"
Yêu như thế yêu kiểu Xuân Diệu đấy
Yêu kiếp người đến từng những giọt sương
Yêu đến thế, yêu từng làn sương mỏng
Từng nhành hoa, từng ngọn cỏ đầu bờ
Yêu như thế mới thật là đáng sống
Đẹp cho đời mãi mãi một xanh tươi
Yêu như thế ông trời cũng thức dậy
Nụ cười tươi đáng sống chúng sinh ơi!
20 nhận xét:
Sướng hay khổ đều do ta Cảm cả.Trời vẫn mưa.Nắng vẫn cứ thiêu người.
Mọi thú vẫn cứ vui cùng trời đất.Chỉ tai người có một chũ Tham.
Tham rồi lại còn thêm chũ Hận.Kéo theo mình rơ móc chũ Si.
Rồi lại đắp cái Tôi to mả bố.Hỏi kiếp người hay là kiếp trâu.
Mưa vẫn là mưa nhưng dưới con mắt người.Có mưa đẹp và có mưa xấu.
Nắng cũng thế.trời vẫn là vậy.Nhưng con người người buồn người vui.
Bởi con người dạy nhau học ăn,học nói.rồi dạy nhau các cách để Tham.
Cứ vòng xoáy tưởng hay chẳng tỉnh ngộ.Rồi lại than, lại vãn ,lại oán trời.
Được kiếp người đã là rất khó.Giữa lằn gianh của tỉnh và mê.
Chỉ kiếp người mới tu nâng cấp.Mà chẳng tỉnh cứ thích bến mê.
Xuân Diệu yêu rất là gấp gáp.Như sợ tình nó vuột khỏi tay.
Yêu say đắm và yêu đầy sức trẻ.Yêu tràn đầy nhựa sống của mầm cây.
Yêu điên dại đến cuồng si mê mải.Yêu không cần có một ngày mai.
Yêu như thế đáng từng hơi thở sống.Gọi ông bằng Bố của tình yêu.
Thơ Xuân Diệu không hay mà chỉ hay ở "hơi thở".Còn thơ tình Nguyễn Bính lãng mạn hơn.
Thơ sáng taọ phải là thơ Huy Cận.Thơ bác học:Bùi Giáng,Chế Lan Viên.
Thơ cảm xúc thơ Xuân Quỳnh giàu cảm xúc.Còn thơ Phê thơ của Đinh Hùng.
Thơ con Cóc phải là thơ của Phỗng.Cóc nhảy vào rồi cóc lại nhảy ra.
Thơ "dạy đời" là thơ của Tễu.Học trò ngoan toàn lớp một, lớp hai.
Thơ "Chữa tình" là tyhơ của Nghêu.Chũa con bệnh lại càng nhanh ly dị.
Đăng nhận xét