đời cười

ngày nhớ
cơn mưa đầu mùa
niềm vui nâng bàn tay
những hiu hắt trước cuộc đời ngoảnh mặt
thời gian loãng
không gian chếnh choáng
mùa hạ
mang nắng mưa vội vã qua nhà
cho chân bước vừa quen vừa lạ
gió lùa lồng ngực
bản tình ca
ủ mộng hương hoa
giọt tình yêu đêm rơi lã chã
tim gió
mải mê điện thờ
trăng lữ thứ
ngả nghiêng ngả nghiêng

cánh võng
chiếc quạt đu mái nhà
những kỷ niệm
hoa thơm mùi tiềm thức
chiều tím
quãng đời xa vời vợi
gió tan hoang
lòng dạ xót xa
thấp thoáng
hương ngàn gió ngải
đậm đà tình quê gian khó cuộc đời
giông bão
đời người luôn khốn khó
nắng chín
nước mắt rơi
người vẫn bồng bềnh trôi nổi
gió cạn
giơ tay lên vuốt má
đời cười

 



2 nhận xét:

Nặc danh nói...

tim gió
mải mê điện thờ
trăng lữ thứ
ngả nghiêng ngả nghiêng
lạ,thích!

Nặc danh nói...

chiều tím
quãng đời xa vời vợi
gió tan hoang
lòng dạ xót xa,lạ,mê!

Đăng nhận xét