cõi vô thường

e ấp
thuở duyên vừa bén
tình mười năm đọng lại mấy câu
hơi tàn
ngọn đèn trước biển
rượu ấm mưa hoài chăn chiếu hư
ngón tay
nét chữ nhòa
tim run
hồn mê dại
lạnh lùng
hoa lá tả tơi

đáy sông
trăng xứ lạ
cung mây
say sưa tràn miệng cốc
vàng xanh
nhớ nhung riêng biệt lạnh cô hồn
đắng cay
chén nào đưa tiễn
trút xuống bàn tay những tháng ngày
men tàn gợi nhớ đôi môi
đăng trình
vượt ngàn ánh sáng
hợp tan một lần
kiếp hóa thân
thái dương
phi thuyền cháy rực
cõi vô thường

 

2 nhận xét:

Nặc danh nói...

vàng xanh
nhớ nhung riêng biệt lạnh cô hồn
đắng cay
chén nào đưa tiễn,choáng,hãi!

Nặc danh nói...

tim run
hồn mê dại
lạnh lùng
hoa lá tả tơi,thích!

Đăng nhận xét