khẽ gọi

lạc giữa phù du
dòng đời mây nghiệt ngã
gió hớt hải
thu về lạnh tay người
héo nắng
giọt rơi ngoài sân
cành tan tác đâu đàn chim vẫy gọi
lòng
chợt biến ánh trăng
phải chăng mùa đông đi không vội
chiếc lá đung đưa
cuộc tình thừa thãi
chim buông tiếng khóc gọi sầu
có phải mưa về nơi mắt

khơi lại lòng đau
từng cơn hạt bụi
nhen nhóm tháng năm
hạ bút suy tư nát nhàu
từng đêm trường
ghép lại vần thơ
ngoài song
có phải trăng vừa đỗ
đánh thức hồn nhau mái đầu bạc
thơ đan phận vào nhau
suy tư khẽ gọi mùa thu chết

 

4 nhận xét:

Nặc danh nói...

lạc giữa phù du
dòng đời mây nghiệt ngã
gió hớt hải
thu về lạnh tay người,siêu thực ,hay,thích,hãi!

Nặc danh nói...

héo nắng
giọt ngoài sân rơi,choáng!

Nặc danh nói...

khơi lại lòng đau
từng cơn hạt bụi
nhen nhóm tháng năm
hạ bút suy tư nát nhàu,choáng,thích!

Nặc danh nói...

đánh thức hồn nhau mái đầu bạc
thơ đan phận vào nhau,tuyệt ,hãi!

Đăng nhận xét