vẳng xa vời
nỗi nhớ
em như là hoàng hôn ôm làn mây trắng
tuyết không gian
chiều chợt mát
vỡ vụn bàn tay người
nâng những bến tương tư
cỏ lối em đi mềm mại
bước chân dịu êm
ru mộng ảo nuôi chồi non xanh biếc
em là ngọn gió
chợt đi về mang nỗi nhớ u mê
hư vô
bóng dáng bụi mờ
ngẩn ngơ đìu hiu bến mộng
thân tằm
cuộn mình vật vã
chật chội không gian đêm về
tái tê
3 nhận xét:
tuyết không gian
chiều chợt mát
vỡ vụn bàn tay người,hay ,tuyệt!
cỏ lối em đi mềm mại
bước chân dịu êm
ru mộng ảo nuôi chồi non xanh biếc,tuyệt ,hãi!
thân tằm
cuộn mình vật vã
chật chội không gian đêm về
tái tê,sáng tạo ,lạ ,hay!
Đăng nhận xét