lệ hoen mi

mùa đông lạnh
ta giật mình chợt tỉnh
rượu hồn nhiên quấn quện bến đa tình
gom mưa gió chất chồng thêm kỷ niệm
dĩ vãng chôn sâu
tâm sự tràn tay
trăng sáng
hoa xoan rụng trắng
tổ chim ủ dột mồ lá bay
nụ cười tan tác buồng rươm mục
kinh động thiên lôi xô dạt đời
hồn thơm
lòng người mở cửa
ngả nghiêng thoi thóp nắng chân trời
đời nghiêng
tay nào gỡ tóc
lạnh cuộc đời mây vẫn nổi trôi

ngổn ngang
gió đài trang hoa rụng
những u hoài chôn kín tận thâm tâm
giục giã bao năm nhòe son phấn
tâm sự đêm ngày nắng ủ hương
hoa trắng
sương đêm vẩn đục
mồ kia
ai khóc dạ lại cười
nhìn quanh chiều xám thu nức nở
mộ cũng âm thầm vọng tiếng xưa
sợ hãi
gió reo hàng thông lạnh
điên đảo ngàn phương mộng phong ba
cánh bèo
lệ hoen mòn mi mắt

 

4 nhận xét:

Nặc danh nói...

rượu hồn nhiên quấn quện bến đa tình
gom mưa gió chất chồng thêm kỷ niệm,thích!

Nặc danh nói...

nụ cười tan tác buồng rươm mục
kinh động thiên lôi xô dạt đời,lạ ,thích!

Nặc danh nói...

hồn thơm
lòng người mở cửa
ngả nghiêng thoi thóp nắng chân trời,hãi,thích!

Nặc danh nói...

nhìn quanh chiều xám thu nức nở
mộ cũng âm thầm vọng tiếng xưa,thích!

Đăng nhận xét