định lực

cân đời
tiếng ru thức tỉnh
nắng xanh da trời thời gian chảy xuôi
định lực ba chiều thơ hai mặt phẳng
thiên hà bay ngang hơi thở đứt đôi
nắng gió
nhẹ tênh đầu nhịp sống
vết thương sáng trắng mênh mông
mỗi giây sắc hồn lay động
giũ thịt da xương cốt cháy nồng
cửa hồn
tiếc màu hoa nào vậy
hoa mây trinh tiết thơ ngây
mộng vân đài
gió giơ tay vẫy
phấn trắng
trăm năm màu gái đẹp
lời thề 
muối bể quặn đau 
đêm mơ
suy nghĩ nhu mì
chiều chìm xuống nỗi đau rất thực
sóng gió
thế kỷ vọt qua đầu
hư vô tro tàn đỏ lửa
bên kia cái chết
linh hồn viễn khơi






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét