tầm duyên

đời dột
tháng năm những ngả
loanh quanh đêm khuya
thiên hạ xua
mưa đổ
chân trần bám đất
mươn nắng mượn mưa
mượn mùa xuân mượn luôn hơi thở
tháng năm vàng võ
thay đổi cuộc cờ
cơn đau vô thức cung vàng máu lệ
sầu ly xứ
vinh nhục phù hư
nhớ những ngày yêu mến cũ
đời mưa gió
hồn lạnh như lá cỏ
một nỗi mình cạn
rượu phù sinh
nối sầu len từng khóe mắt
bình minh non
hoàng hôn phủ kín
mưa nghiêng đời xuyên nắng tràn
một góc trời riêng
hồn tu ánh sáng
tầm duyên cõi sầu


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét