đốt lửa nhuộm cung trời

đường tơ
lạnh như ngọn mác
xác thân
đau đớn rã rời
bập bềnh chìm nổi trùng khơi
vành môi tím
chán tiếng cười mời gọi
lá rơi
tuyết tắm trắng trời
trăng lưu luyến đắm chìm mời gọi
ướt tình
con tim luôn mềm yếu
trao nụ hôn gìn giữ bên đời
nén buồn
biển yêu thương nổi dậy
mộng mị xanh trời thu gom lá mây
suốt đời
sóng tình luôn lận đận

đốt lửa
tầng mây lơ lửng
mùa thu nhuộm sắc cung trời
tim vẫn khóc bài thơ câu nghẹn
mây đen
vần vũ ngày dông bão
lạc nhau
mưa tần ngần suy nghĩ
vòng tay ôm nụ hôn khôn dại
hờn tủi muộn phiền vương khúc biệt ly
ủ rũ
chia tay buổi chiều ấy
máu ai lạnh tím hồn cô sầu
mờ ảo
vầng trăng nhạt
đáy nước chìm sâu
mưa trốn nhau




4 nhận xét:

Nặc danh nói...

nén buồn
biển yêu thương nổi dậy
mộng mị xanh trời thu gom lá mây,thích!

Nặc danh nói...

đốt lửa
tầng mây lơ lửng
mùa thu nhuộm sắc cung trời
tim vẫn khóc bài thơ câu nghẹn,lạ,thích!

Nặc danh nói...

vòng tay ôm nụ hôn khôn dại
hờn tủi muộn phiền vương khúc biệt ly
yêu!

Nặc danh nói...

mờ ảo
vầng trăng nhạt
đáy nước chìm sâu
mưa trốn nhau,mê!

Đăng nhận xét