mưa cạn

tháng bảy
Hà nội bật khóc
nắng cổ xưa
mưa
từng trận mưa rào xanh biếc
tưng bừng chốn xa gần
mãi đến tận cùng biển tận
buồn thế giới
thờ phụng
nửa đời người thay đổi
hồi tâm người sám hối nắng thiêu
bước giữa triền miên sụt lở
Chúa Ba Ngôi
mến trong đời
đem nhân ái tin mừng cho nhân loại
con chiên
đời lắm khúc gian nan
cổ thụ mùa đông rừng luôn đùa giỡn
vầng trăng ấm sáng trời hồng một thuở
giấc dịu dàng

kết trái
rễ đâm lòng đất
chắt chiu giọt ngọc cho đời
vùng xa tít bừng chân trời mộng tưởng
lãng đãng mây bay
ngày tận thế
dông bão chuyển sang ngày
tuyết lở
cành lá con
người ngồi nghỉ đợi mùa xuân
sâu thẳm
phút giao thừa lành lặn
vết thương nhỏ máu tháng ngày
anh với em ghì chặt xung quanh
cho cây cối đâm chồi hoa đua nở
hoang sơ
nồng nàn hơn rượu mạnh
phút giây kết bão thành mưa
đời chập chững
phút giao thừa chợt tới
lệ thiên đường

4 nhận xét:

Nặc danh nói...

con chiên
đời lắm khúc gian nan
cổ thụ mùa đông rừng luôn đùa giỡn,thích!

Nặc danh nói...

anh với em ghì chặt xung quanh
cho cây cối đâm chồi hoa đua nở,tuyệt ,thích!

Nặc danh nói...

hoang sơ
nồng nàn hơn rượu mạnh
phút giây kết bão thành mưa,gợi ,mê!

Nặc danh nói...

đời chập chững
phút giao thừa chợt tới
lệ thiên đường,choáng!

Đăng nhận xét