vườn tâm sự

não nuột
mơ hồ mộ khóc
vần thơ vẩn đục cõi tâm linh
văng vẳng giọng ca nơi tim mộ
vũ trụ thần kinh đêm giật mình
thảm thiết
thu hai tay nức nở
âm nhạc màu phi hoa trắng đầy mồ
lệ khóc
dâng hương từ đáy mộ
gió lên bờ trong cõi gần xa
chân đứng
cung đàn đêm lỡ dở
mòn mỏi bàn tay khói nhạn dâng đầy
tiếng khóc
ngậm ngùi u uất
bóng chiều buông lạnh kín tha ma

con tàu say
khói buông tình trắng xóa
nguồn yêu suối lệ khô rồi
ưu tư còn sót đôi môi lạnh
mộng úa tan tành năm tháng phai
duyên mỏng
gió vòng quanh nệm gối
mộng bâng quơ hò hẹn lá thư hờ
đâu chút tàn hơi leo ngọn nến
gỗ đá sầu đêm lại tuyết rơi
năm tháng
mon men đường tuyệt mệnh
manh nha ôm nắng si tình
thèm một phút rung thần kinh nhịp điệu
vần điệu nở hoa mãi nhớ nhau
vết sầu
xanh ngắt vườn tâm sự
đêm thâu




3 nhận xét:

Nặc danh nói...

văng vẳng giọng ca nơi tim mộ
vũ trụ thần kinh đêm giật mình,hãi,thích!

Nặc danh nói...

ưu tư còn sót đôi môi lạnh
mộng úa tan tành năm tháng phai
,thích!

Nặc danh nói...

đâu chút tàn hơi leo ngọn nến
gỗ đá sầu đêm lại tuyết rơi,thích!

Đăng nhận xét