kiếp phù sinh

cơn mưa lạ
ướt lòng người viễn xứ
đôi vai gầy run rẩy giữa chiều đông
lá co ro nhìn người mệt mỏi
nhịp tim khẽ đập gọi tên người
thềm vắng
áp khoảng không phẳng lặng
lá ngủ đi bờ ngực kiếp phù sinh
cho héo cằn từng cơn buồn thổn thức
ngày nhớ
xô dạt nụ cười
đêm độc hành trôi nổi
khoảng cách xa từng nhịp tim lên tiếng
im lặng
hoàng hôn gánh hai nửa địa cầu
nửa linh hồn trong cơn gió thoảng
đậm nhạt bờ vai
nỗi nhớ quay quắt
những vần thơ ngọt lịm
xin đêm hãy đi nhanh
bước chân ai giẫm bừng vạt cỏ
nhàu nát vết thương
hư ảo mịt mù đuổi bắt
vô tình thu sang

4 nhận xét:

Nặc danh nói...

lá co ro nhìn người mệt mỏi
nhịp tim khẽ đập gọi tên người,thích!

Nặc danh nói...

ngày nhớ
xô dạt nụ cười
đêm độc hành trôi nổi,thích!

Nặc danh nói...

xin đêm hãy đi nhanh
bước chân ai giẫm bừng vạt cỏ,khoái!

Nặc danh nói...

nhàu nát vết thương
hư ảo mịt mù đuổi bắt,tuyệt!

Đăng nhận xét