nỗi buồn nằm trên lá
rồi rụng xuống giữa hồn thơ xanh tươi
trời cao
gió chuyển mùa
cứ ngỡ ngày vui vừa trở lại
phím tơ
nắng vàng chưa kịp hái
tâm tình người rải đêm mơ
ai bước nhẹ vào mùa thu vô tận
năm tháng
cánh vạc mệt mỏi
khô dòng thời gian
giọt nước mắt đêm về hiu hắt
phiêu lãng
bình yên chiều tưởng tượng
giữa cuộc đời cát bụi phù du
lời thơ bay trong ánh sương mù
dìm bóng tối những ngày nắng tắt
vùng kỷ niệm
chơ vơ giông bão
gọi hồn
đêm thâu
dẫu
ngày lăn dài xuống vực
biển vẫn đục ngầu
tình yêu chết thành cơn mưa bụi
thánh ca
gió về trước ngõ
hồn giăng biểu ngữ yêu đương
đòi lại niềm vui rụng cuối đường
bâng khuâng những dung nhan hạnh ngộ
thơ vuột bàn tay
thiên đàng day dứt
dấu hỏi vết chân chim
nỗi buồn đọng kín thâm vùng ngực
quanh quẩn
bước chân về trước biển
quán vắng
nhạc rơi từng lời
cơn buồn trọn kiếp lang thang
lơ lửng gió giữa cuộc đời phiền muộn
mịt mù năm tháng
tuổi hồng hoang
5 nhận xét:
thu lạnh
nỗi buồn nằm trên lá
rồi rụng xuống giữa hồn thơ xanh tươi,thích,mê!
ai bước nhẹ vào mùa thu vô tận,thích,gợi!
lời thơ bay trong ánh sương mù
dìm bóng tối những ngày nắng tắt,khoái!
biển vẫn đục ngầu
tình yêu chết thành cơn mưa bụi,yêu!
cơn buồn trọn kiếp lang thang
lơ lửng gió giữa cuộc đời phiền muộn,khoai!
Đăng nhận xét