không thời gian

ngày không thời gian
trời đâu ráo lệ
mây phủ mặt trời cô đơn bóng tối
đêm chơi vơi
muôn màu sắc ảo
cõi hoang mơ sặc mùi tử khí
xác mất hồn chao đảo bãi tha ma
những than khóc đêm không người nhặt
đời không thời gian
làm gì cũng không vội
quá khứ đến gần tương lai trôi xa
sáng lặn mặt trời đêm chang chang nắng
đường lên thiên đàng
thời gian dài hun hút
về lại ngôi nhà mình
chiều rộng mắc võng
những âm thanh đung đưa ngày xưa
nỗi buồn về đây làm cột
mồ hôi giản dị
biến biến thành sông
buổi nắng sớm xuyên nghiêng lục địa
đêm nằm ngửa
con mắt tường vách
hóa đá thời gian

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét